Không chỉ các thí sinh, băng ghế huấn
luyện viên cũng đang khiến khán giả ngán ngẩm bởi những màn nhận xét
nhạt nhẽo và phần nào kệch cỡm.
Liveshow 1 của Giọng hát Việt đang thể hiện sự đuối sức rõ rệt của cả thí sinh và huấn luyện viên. Nếu như các thí sinh không thể thu hút khán giả bởi giọng hát cũng như những nỗ lực thay đổi của mình, thì các huấn luyện viên lại đang "sa lầy" vào những lời nhận xét, ngợi khen nhạt nhẽo.
Không
phải ngẫu nhiên mà Giọng hát Việt đang ngày một đánh mất đi sự quan tâm
từ khán giả. Sự nhàm chán tới từ những màn trình diễn "thiếu lửa",
những sáng tạo kém tinh tế của các thí sinh đang khiến cho mọi cảm xúc
của người xem trở nên chai cứng.
Đêm liveshow 1 chứng kiến nỗ lực làm mới mẻ hình ảnh đáng ghi nhận của phần lớn các thí sinh, tiếc rằng những nỗ lực này đã không thành công trong việc truyền cảm hứng tới cho khán giả.
Đêm liveshow 1 chứng kiến nỗ lực làm mới mẻ hình ảnh đáng ghi nhận của phần lớn các thí sinh, tiếc rằng những nỗ lực này đã không thành công trong việc truyền cảm hứng tới cho khán giả.
Rocker Văn Viết đã sai lầm khi cố gắng làm "yếu đuối" mình trong Đường xa tuyết trắng.
Nỗ lực "gò" chất giọng mạnh mẽ, hoang dại vào những giai điệu nhẹ
nhàng, ủy mị của bài hát này đã khiến Văn Viết trở nên lạc lõng. Ngược
lại, chàng trai có chất giọng ngọt ngào Minh Sang lại cố gắng khiến mình
mạnh mẽ hơn với bản rock Cho tôi ước mơ của nhạc sĩ Phương Uyên, tuy nhiên sự "làm mới" này chỉ làm bộc lộ rõ hơn những điểm yếu trong giọng hát của anh.
Văn Viết lạc lõng với Đường xa tuyết trắng.
Cố
gắng thay đổi hình ảnh của mình là điều nghệ sĩ nào cũng đều muốn hướng
tới. Nhưng khi chưa đủ lực và sự chuẩn bị kỹ càng, những thay đổi vội
vàng này chỉ làm mất đi hình ảnh đẹp của họ trong mắt người xem. Văn
Viết chẳng thể dịu dàng hơn sau chỉ một bài Đường xa tuyết trắng,
cũng như bản rock mạnh mẽ đã chẳng hề làm cho Văn Viết cá tính hơn. Nó
chỉ khiến người xem thêm ngán ngẩm, sau khi chứng kiến những sự trải
nghiệm non nớt và vội vàng.
Không
tới mức quá tệ như Văn Viết hay Minh Sang, Diễm Hương phần nào tạo được
chút dấu ấn trong quá trình "lột xác" của mình khi chuyển tông nhẹ
nhàng cùng Ngày hôm nay. Có điều, dấu ấn đó còn mờ và không đủ để gây bất ngờ cho khán giả như khi cô hát theo phong cách quen thuộc vốn có.
Thí sinh Diễm Hương.
Trong
một đêm thi mà chất lượng thí sinh chỉ dừng ở mức trung bình, thì những
lời nhận xét có phần quá đà của các huấn luyện viên đang khiến cho
không khí cuộc thi trở nên rất "kịch". Những lời ngợi khen hào phóng
được các huấn luyện viên dành tặng cho học trò không tương xứng với
những gì họ trình diễn trên sân khấu và mang tới sự ngán ngẩm không thể
che giấu.
Thay
vì khiến khán giả thú vị bởi những nhận xét tinh tế, dí dỏm, thậm chí
là những màn "chặt chém" sáng tạo, thì lối mòn các vị huấn luyện viên
đang đi chỉ toàn là những lời khen. Hay khen, dở khen, không có gì để
khen cũng cố gắng khen. Sự sáng tạo của họ đang dần mất đi sau thời gian
dài ngồi trên ghế nóng hay bắt buộc phải làm theo format của chương
trình - không ai rõ, chỉ có một điều rõ rệt là những lời khen đó đang
làm mất đi sự hào hứng của khán giả và tạo cho họ cảm giác đang xem
kịch, thay vì xem ca nhạc.
Từ
lời khen ngợi Diễm Hương "hát hơi run nhưng... tốt, vì không run là
không có cảm xúc", cho tới màn hào hứng khen ngợi Huyền My, Thảo My "hát
quá hay so với tuổi 17,18 của mình", các huấn luyện viên đang khiến
khán giả lắc đầu ngán ngẩm. Không chỉ vì những lời nhận xét không tương
xứng với những gì các thí sinh trình diễn trên sân khấu, nó còn bộc lộ
sự "đuối sức" của các huấn luyện viên khi chỉ biết khen một cách vô
thưởng, vô phạt trên ghế nóng.
Khi
mà một sự trải nghiệm lỗi như Minh Sang còn có thể được khen là... dũng
cảm, thì còn điều gì có thể chê bai các thí sinh "xuất sắc" năm nay?
"Át chủ bài" đội Mỹ Linh có màn trình diễn vô số lời khen từ huấn luyện viên, chứ không phải khán giả.
Dù
sao, khen ngợi lúc nào cũng dễ dàng hơn chê bai và có lẽ, sự đuối sức
và cả cạn kiệt óc sáng tạo đã buộc các HLV chọn một con đường dễ. Có
điều, con đường dễ đi nhất lại thường là con đường ít khi dẫn tới thành
công. Trong cuộc thi này, con đường dễ mà các huấn luyện viên đã chọn
chẳng thể nào đi tới cái đích là sự bất ngờ, thú vị cho khán giả, mà chỉ
góp phần khiến họ quyết định đi ngủ sớm hoặc chuyển kênh.
Trước
đây, nếu giọng hát chưa hay của các thí sinh có thể được bù lại bằng
những màn tranh đấu từ băng ghế nóng thì giờ này, còn gì để luyến tiếc
với chương trình một màu và nhàm chán từ sân khấu cho tới ghế huấn
luyện như Giọng hát Việt hiện nay?
-----------------------------------------------
Không có nhận xét nào: